Fan Duantu thể hiện sự mơ hồ về giới tính trong các tác phẩm của mình
Triển lãm Affitta được tổ chức tại Bảo tàng Mỹ thuật Nguyễn (trưng bày đến hết ngày 27/10), giới thiệu 40 tác phẩm của họa sĩ Phạm Tuấn Tú. Đây là thành quả sau 7 năm nỗ lực nghệ thuật của anh để theo đuổi chủ đề sáng tác.
Tác phẩm “Mình đi đâu thế” được trưng bày trong triển lãm.
Từ “Affitta” trong tiếng Anh có nghĩa là “Ý” và “dùng để cho thuê”, và “mơ hồ” là trạng thái mơ hồ thường dẫn đến nhầm lẫn và nhầm lẫn.
Năm 2008, Fan Bantu bắt đầu gặp khó khăn với hình tượng phụ nữ. Khuôn mặt của con người. Năm 2010, bốn tác phẩm đại diện cho nửa nam một nữ của anh đã giành được Giải thưởng Tài năng Hội họa do Quỹ CDEF trao tặng. Fan Bantu đã tham gia một số cuộc triển lãm nhóm, bao gồm các bức tranh mô tả cùng một hình ảnh. Nhưng đây là lần đầu tiên tác giả thể hiện nhiều tác phẩm về cùng một đề tài nên nghệ thuật và phong cách của ông càng hoàn thiện hơn.
Các nhân vật trong tranh của Fan Tuantu thường mặc trang phục nữ. (Đồ lót, váy cưới, áo khoác hoặc khăn che mặt, khăn quàng cổ dùng trong ngày cưới) đội lên người nam, dáng gầy, mắt thường và thân hình vặn vẹo. Cùng một người với không gian hẹp nhưng không có hình ảnh nào lặp lại trạng thái hoặc nội dung của hình ảnh. Mỗi tác phẩm sẽ mang đến những cảm nhận, sự hiểu biết và cảm xúc khác nhau cho người xem.
Lý do của cảm giác này có thể là bởi vì người nghệ sĩ không chỉ thể hiện sự mơ hồ bên ngoài của con người như những đồ vật. Anh giải thích về sự mơ hồ bên trong, thế giới tâm linh. Nhân vật trong tranh của Phạm Tuấn Tú méo mó, duyên dáng và lạnh lùng. Những nhân vật này mất tập trung và không chắc chắn, và dường như không liên quan gì đến thế giới. Cơ thể và đầu tiếp tục thể hiện các trạng thái trái ngược nhau. Cái đầu mượn tạm, hay cái thân mượn đầu không bao giờ biểu lộ cùng một trạng thái cảm xúc.
Có vẻ như tác giả bị cái chết mê hoặc quá mạnh nên không khí của tác phẩm u ám và đáng sợ. Màu chính trong ảnh là màu xám đen. Chưa kể đâu đâu cũng có những chi tiết về cái chết, như cây thánh giá cạnh tấm bia, hình nhân không đầu, điềm dữ …
Đặc biệt trong triển lãm, Fan Tuantu trưng bày bốn bức tranh lụa. Anh đặt bức ảnh vào khung và đặt một tấm gương phía sau nó. Sự phản chiếu của hình ảnh trên gương, và sau đó là sự phản chiếu trên gương trong nền của tác phẩm, làm cho hình ảnh chúng ta nhìn thấy trong mắt bị mờ. Dưới góc nhìn nghệ thuật, bốn tác phẩm này gây ấn tượng thị giác đặc biệt.
Tác phẩm của “Phiêu Linh” được làm bằng lụa, phía sau là tấm gương phản chiếu hình ảnh. Nếu được xem trực tiếp, tác phẩm sẽ gây ấn tượng mạnh về thị giác.
Họa sĩ Phan Tường Linh nhận xét: “Tranh của nhóm tranh không chỉ mang tính hình thức. Nội tâm và tâm linh là một phần của bố cục, nhưng không hẳn là yếu tố quyết định … nó được viết bằng sự chỉn chu Tác phẩm Ngạo mạn và cô đơn kể về những câu chuyện giữa những con người, có thể rất nhân văn hoặc rất lạnh lùng. ”Họa sĩ Phạm Tuấn Tú sinh năm 1981, từng đoạt nhiều giải thưởng, như: 2010 Giải thưởng triển lãm mỹ thuật toàn quốc, cuộc thi tài năng trẻ lĩnh vực hội họa 2010, cuộc thi chân dung tự họa (giải Dougma năm 2012), triển lãm khu vực đầu tiên của Hội Mỹ thuật Việt Nam năm 2012. Anh cũng tham gia nhiều cuộc triển lãm nhóm quốc gia, và triển lãm tranh ở Indonesia, Đan Mạch và Indonesia.