Ảnh nude nghệ thuật đáng thương đằng sau khung cửa hẹp
Nhiếp ảnh gia Trần Huy Hoàn cho biết: “Xã hội ngày càng phát triển, nhu cầu thưởng thức vẻ đẹp hình thể mà tạo hóa ban tặng cho con người ngày càng trở nên thời thượng, có cung có cầu, hàng loạt studio đã mọc lên. Với những bàn tay“ làm vườn ”giàu có, dũng cảm nắm giữ Máy ảnh “game” dù không am hiểu nghệ thuật bao giờ cũng chụp ảnh trần trụi, chưa nói đến bố cục, ánh sáng, nếu làm ra sản phẩm, nếu có dịp đánh giá cao, nhiều người mê cái đẹp sẽ run sợ: sự rẻ rúng bị dư luận lên án Ảnh khiêu dâm cũng không khác gì – Ảnh của Trần Huy Hoan. (Ảnh do họa sĩ cung cấp)
Theo Trần Huy Hoan, một số thanh niên và trung niên ngày nay có xu hướng sử dụng ảnh khỏa thân để “lưu giữ một thời thanh xuân ngắn ngủi”. “Sau này có dịp khoe với bạn bè, thợ có cơ hội chơi tùy tiện.” Mặc dù ảnh, phim gốc có thể đảm bảo giao cho khách nhưng vẫn có rất nhiều ảnh khỏa thân từ nhiều địa điểm khác nhau tràn ngập thị trường. Và lan truyền qua Internet, game thủ tha hồ mà tải trên điện thoại di động. Rồi những nghệ sĩ muốn lấy lại chút tai tiếng đã nhiệt tình tham gia trào lưu chụp ảnh khỏa thân để đánh bóng tên tuổi bằng cách tạo scandal … Hàng loạt mỹ nhân xuất hiện trên trang. Trên tấm vải có thi thể của Eva Không một mảnh vải che thân, đàn ông con trai được dịp chiêm ngưỡng thân hình của những mỹ nhân này, mang đến … bình yên hỗn loạn. Anh Trung Hậu cho rằng: “Vẻ đẹp của cơ thể con người là do cuộc sống ban tặng. Các nghệ sĩ nhiếp ảnh được tôn vinh nhờ xử lý bố cục và ánh sáng để tạo ra những tác phẩm nghệ thuật thực sự. Cầm một chiếc máy ảnh là đủ để tạo ra những bức ảnh nghệ thuật. Có thể gây ra hành vi tình dục và hành vi thô lỗ.
Nhiếp ảnh gia Phạm Hồ Nam, người cùng quan điểm với nhiếp ảnh gia Hoy Hoan, cũng đồng quan điểm: “Vẻ đẹp của ảnh khoả thân phụ thuộc vào nền tảng văn hóa của mỗi người. Theo tôi, ảnh khoả thân tốt cần có bố cục tốt. Điều này liên quan mật thiết đến hội họa.
Để tạo ra những bức ảnh có giá trị nghệ thuật và được xã hội công nhận, các nhiếp ảnh gia Việt Nam hẳn gặp rất nhiều khó khăn. Anh Huy Hoan kể lại rằng điều đó không hề dễ dàng “Trong sự nghiệp của tôi, việc tìm kiếm người mẫu khiến tôi đau đầu nhất. Thời đó, lương qua quần bò, xe đạp, tôi may mắn được nhiều người tin tưởng, vì chụp ảnh khỏa thân đã mang lại cho tôi cuộc sống gia đình và cả tương lai của tôi. “- Nhiếp ảnh gia thời trang Hải Đông cũng nhận xét:” Tôi Không có gì không phải là chụp ảnh khỏa thân, tôi chỉ chụp bán khỏa thân mà tìm người mẫu cũng sai, do tính không chuyên nghiệp, không thể diễn tả hết ý đồ của người cầm máy khi chụp người mẫu nên việc khỏa thân là rất khó. “Ranh giới giữa khỏa thân nghệ thuật và khỏa thân khiêu dâm rất mong manh. Chụp ảnh khỏa thân càng sợ bị chê trách và” truyền bá văn hóa biến chất “. Nhiếp ảnh gia Dương Minh Long cho rằng:” Khi chụp ảnh khỏa thân, chúng ta như kẻ ăn trộm. Nhưng khi có tác phẩm, anh được mời tham gia một cuộc triển lãm. Tuy nhiên, ảnh khỏa thân chỉ được treo trong hàng chục bức ảnh. Triển lãm, nhưng không thể có triển lãm riêng biệt. “Ann Hsu Hoan nói thêm,” Năm 1992, tôi tổ chức một cuộc triển lãm mà bốn người trong số họ khỏa thân. Vài ngày sau, cô ấy buộc phải gỡ xuống. “Dù cô ấy thích hay không, ảnh khoả thân vẫn tồn tại trong đời sống văn hóa cộng đồng. Đó là một thực thể không thể thiếu, tất nhiên hiện nay sở văn hóa chưa có văn bản, luật nào quy định thế nào là ảnh khiêu dâm hay ảnh khỏa thân nghệ thuật.
Nghệ sĩ nhiếp ảnh Hồng Nga, người có hơn 20 năm cầm máy và chụp nhiều ảnh khỏa thân , Cho biết: “Điều đáng nói là quy định chụp ảnh khỏa thân không thấy cơ quan nào quản lý. Hiện nay ở Việt Nam, việc chụp ảnh nude theo ý muốn rất khó do định kiến và thiết kế. Khi chụp ảnh, chúng ta không được nhìn mặt người mẫu, nhưng một bức ảnh nude đẹp cần phải biểu cảm được khuôn mặt, ánh mắt và đôi môi “.
Tác phẩm của Trần Huy Hoàn (ảnh do họa sĩ cung cấp)
Cầm máy Có người bình luận rằng: việc quản lý cấm và kiểm tra trong lĩnh vực ảnh khoả thân là đúng, vì với nền tảng văn hoá của xã hội ngày nay, việc sáng tác ảnh khỏa thân tự do sẽ là bắt buộcKhông lường trước được hậu quả. Tuy nhiên, ban quản lý cần phân định các tác phẩm và hình ảnh phi nghệ thuật, hở hang và khiêu dâm để có được sự hỗ trợ cần thiết giúp phát triển nghệ thuật. Nếu ai đó thực sự tố cáo một tác phẩm nào đó là “truyền bá văn hóa biến chất”, mất an ninh trật tự, lén lút đổi tay xem và tự kiểm điểm như hiện nay thì làm sao nude art có thể vươn tầm thế giới?
Nhiếp ảnh gia Huy Hoàn cho rằng: “Đất nước nên có định hướng cho nghệ thuật khỏa thân. Như thế này, trong thời gian ngắn thế hệ sau sẽ không biết khái niệm này. Thế nào là khỏa thân nghệ thuật chứ đừng nói đến tác phẩm. Để tiếp tục cuộc chơi nghệ thuật này, nhiếp ảnh gia đã phải hy sinh rất nhiều Anh Huy Hoàn nhớ lại: “Vì đam mê chụp ảnh nude mà gia đình tôi suy sụp. Dù rất yêu, hiểu và thông cảm cho chồng nhưng thà phụ nữ chịu đựng chồng ở trong buồng tối còn hơn. Trong quá khứ, tôi sống một cuộc sống ảm đạm, tiết kiệm tiền để mua phim và trả phí người mẫu cho sở thích này. Tôi phải làm việc bán thời gian trong lĩnh vực thiết kế nội thất, kiến trúc và xây dựng để kiếm tiền. Trên thực tế, đây là những bức ảnh lịch của người mẫu. Có nhiều bức ảnh rất dễ thấy, sexy nhưng không phải khỏa thân mà thiết kế phản cảm. Tuy nhiên, những cuốn lịch này vẫn được cơ quan quản lý văn hóa cho phép và có thể xuất bản và bán vào mùa xuân hàng năm. Đồng thời, nghệ thuật trần trụi chỉ còn biết ngậm ngùi trước khung cửa hẹp
(Theo Thanh Niên)