Nghệ sĩ nổi tiếng Hong Fan: “ Tôi đã bắt con gấu và băng bó lại để cứu sân khấu kịch ”
-Cách đây vài ngày chị đã tuyên bố đóng cửa sân khấu Super Bowl (Dân Bình, TP.HCM), nhưng hiện tại chị đã tìm cách “cứu” nơi này. bạn nghĩ sao?
– Tâm trạng tôi vui buồn lẫn lộn, vừa vui vừa lo. Tôi rất vui vì trước đó, tôi đã chuẩn bị cho việc nghỉ hưu, tôi đã chuẩn bị sân khấu trong mười năm và lên kế hoạch phát triển địa điểm biểu diễn còn lại – Sân khấu Nhà hát Phúc Huân – và tập trung vào lớp học. Trường kịch nghệ. May mắn thay, chủ phòng đã thương lượng giá mới với tôi. Vui thì vui nhưng áp lực rất lớn. Ngay từ đầu tôi đã thấy công việc nhiều quá, mọi thứ vẫn rất bận rộn, tất nhiên phải tốn nhiều công sức. Thứ 5 tuần sau (8/3), sân khấu sẽ hoạt động trở lại. – Nghệ sĩ Hồng Vân .—— Bạn gặp áp lực gì khi thực hiện chương trình này?
Mệt, vì tôi phải cố gắng giữ hai vị trí so với nền của sân khấu đang rơi. Mở cảnh khó lắm nên muốn xóa, không chỉ lỗi của mình mà là lỗi của cả ê-kíp, vì đó là công sức của rất nhiều bộ phận trên cạn, dưới nước từ nghệ sĩ đến anh em. Công nhân, nhân viên hậu trường. Tiền mặt là khoản lỗ mà sân khấu phải gánh chịu, còn tiền bán vé đủ trang trải cuộc sống của các diễn viên. Hai năm nay, sân khấu Phú Nhuận là nơi cung cấp thức ăn cho SuperBowl. Tôi cũng phải tốn rất nhiều tiền để dựng sân khấu, “giật gấu vá vai”, rồi dàn dựng.
So với các chặng khác, SuperBowl gặp bất lợi về đường xa. Đường đến địa điểm này từng bị ùn tắc nghiêm trọng nhưng sân khấu vẫn chạy vào giờ cao điểm. Khán giả ở đây là những người rất thích thể loại biểu diễn này và yêu thích các diễn viên.

Sân khấu Hongfan là nơi ươm mầm nhiều tài năng âm nhạc.
– Điều gì sẽ xảy ra khi nghệ sĩ đang vật lộn với nó?
– Nếu không có sự hỗ trợ và gánh nặng của các anh em diễn viên, tôi không thể đứng dậy đến bây giờ. Ngày thu không đủ chi, họ sẽ chủ động giảm tải, đủ để trúng biểu. Nam diễn viên trẻ nói với tôi: “Cố lên, cố lên, bằng mọi giá chúng tôi sẽ chia sẻ với các bạn, từ đầu đến cuối”. Nhiều lúc tôi cũng mệt mỏi muốn buông bỏ nhưng khi nhìn thấy tấm chân tình của người nghệ sĩ, tôi sẽ cố gắng duy trì được ngày này, ngày kia. Dù thế nào thì nơi đây cũng là quê hương thứ hai của chúng tôi. Chồng tôi – diễn viên Lê Tuấn Anh – cũng phải kiếm thu nhập từ quán ăn của gia đình để phục dựng hiện trường.
Khi tôi tuyên bố bế mạc, ngay cả người dẫn chương trình cũng rất tiếc. Họ phải đắn đo vì họ là đơn vị kinh doanh, cần tạo ra lợi nhuận, nhưng họ đã chấp nhận giai đoạn chúng tôi hoạt động trở lại với giá gần như hỗ trợ. Hơn nữa, họ không muốn đánh mất một thương hiệu đã thu hút khán giả nhiều năm tại nơi đây. Bằng cách này, họ gần như đồng hành với chúng tôi chứ không chỉ chủ nhà.
Hồng Vân và chồng, diễn viên Lê Tuấn Anh.
– Trước đây, chị phải đóng sân khấu Kim Châu (khu 1). Chúng ta rút ra được kinh nghiệm gì từ nó?
– Sân khấu Cẩm Châu bị đóng cửa vì lợi nhuận ít ỏi, ngược lại nơi này thu hút rất nhiều khán giả. Tuy nhiên, nơi đây không có chỗ để xe nên không ít trường hợp khán giả bị mất xe vì tự phát tạo bãi giữ xe. Bãi đậu xe chính cách xa sân khấu, khán giả phải đi bộ và bị kéo nhiều lần. Ngoài ra, khoảng cách quá xa cũng không có lợi cho việc diễn viên của tôi “chạy” khỏi huyện Phúc Huân. Trước tình hình tồi tệ, mặc dù lợi nhuận của Jinzhou vào thời điểm đó cao, tôi đã ngừng biểu diễn và giữ lại Super Bowl. Từ đó, tôi lựa chọn sân khấu phù hợp và rút ra bài học cho công chúng và anh em nghệ sĩ là phải giữ được sự an toàn tuyệt đối.
– Theo bạn, giai đoạn xã hội phải làm gì? Có thể nhất quán trong hoàn cảnh khó khăn hiện tại?
– Thành thật mà nói, tôi đã bỏ cuộc vì giai đoạn xã hội hóa rất cô đơn, tự hủy hoại bản thân, tự sinh ra tự diệt. Người thua là ý thức của các ông bà “bầu” để định hướng phát triển sân khấu cho mình.
Vừa qua, sân khấu của tôi có làm một chương trình toàn thành phố để ủng hộ Hội Cung văn nghệ Thành Đoàn TP. Họ đầu tư vào nhà hát, cài đặt chúng tôi và tổ chức các buổi biểu diễn để cung cấp dịch vụ ở các thị trấn và tỉnh. Đây là một dạng nhiệm vụ quảng bá nghệ thuật trên sân khấu riêng.
Đây là một tín hiệu tốt, nhưng tôi hy vọng nó sẽ đồng bộ hơn. Tôi mong rằng trong các dịp lễ trong năm như Quốc tế Thiếu nhi 1/6, Ngày Phụ nữ Việt Nam 20/10 … là khâu “đầu tàu” của xã hội hóa, trong các khâu này, các cơ quan ban ngành cho rằng chất lượng – sẽ đồng loạt đầu tư. , Có tác động rất lớnỞ nơi công cộng. Vốn ngân sách dành cho văn học nghệ thuật như “muối bỏ bể”, đến lúc này tôi mới rời bỏ nơi này. Sân khấu kịch của chúng ta giống như ánh sáng, nó không thể cùng chiếu sáng hay làm nóng bức tranh.
* Vở kịch kinh dị “3-5-7” trên sân khấu Hong Fan, sân khấu Nhuận năm 2000. Màn trình diễn này được đánh giá cao khi kết hợp giữa giải trí với doanh thu tốt và sản phẩm chất lượng cao. Magic Cross, Red Numbers, Zhifei, Western Industry và các công nghệ khác. Đây cũng là nơi đào tạo ra những diễn viên, đạo diễn cấp quốc gia như: Đức Thịnh, Thái Hòa, Cát Phượng, Thanh Thủy, Xuân Trang, Tiệp Tiến, Mạnh Phúc, Quốc Nam, Kim Huyền, Hòa Hiệp … 2007, Hồng Vân đã mở một sân khấu kịch Super Bowl để đáp ứng nhu cầu của khán giả.