Cô gái giúp trẻ em nghèo cảm nhận cuộc sống thông qua nhiếp ảnh
Từ ngày 30 tháng 3 đến ngày 1 tháng 4, triển lãm nhiếp ảnh mang tên “Ngày của tôi” được tổ chức tại thị trấn Xuân Sơn, huyện Thọ Xuân, tỉnh Thanh Hóa. Tại sân khấu này, công chúng có thể thưởng thức 150 bức ảnh được chọn lọc từ gần 10.000 bức ảnh của hơn 70 em nhỏ trong độ tuổi từ 9 đến 15 tuổi.
Triển lãm chủ yếu thu hút nông dân. Ông bà nội, ngoại, bố mẹ, bà con lối xóm… Khi đến làm việc ai cũng ngỡ ngàng, xúc động trước quan điểm sống của mình. Họ thậm chí còn là nhân vật trong những bức ảnh được treo trang trọng. Sau đó, triển lãm cũng được chuyển đến nhiều nơi, kể cả các thị trấn. Tiền bán tác phẩm được anh chuyển vào quỹ khuyến học ở quê.
Người khởi xướng và phụ trách dự án cộng đồng này là Vũ Thị Bích Hồng, người con gái Thanh Hóa, hiện đang sống tại United Family Medical Center. -Ảnh “Ông nội và thiên nga trắng” của Vũ Thị Hiền 11 tuổi. Cô chia sẻ: “Đây là ông nội của tôi. Nhà tôi có mảnh vườn nhỏ nuôi gà, ngan, vịt … Đây là con ngỗng lớn nhất trong nhiều năm qua. Tôi rất hay giúp đỡ ông ấy chăm sóc. Đàn gà, đàn vịt này của tôi”. Cụ ông ôm con ngỗng tôi đưa về. “Đáng đời”.
28 tuổi, với tấm bằng cử nhân nhân học, Vũ Thị Bích Hồng từ bỏ cuộc mưu sinh bận rộn, xách ba lô về nước cho một dự án yêu quý: Trẻ em được tạo điều kiện. Trẻ em yếu thế ở các vùng quê nghèo Việt Nam có cơ hội sử dụng máy ảnh, học cách chụp ảnh và mô tả cuộc sống hàng ngày của các em, từ đó giúp các em mở ra những cánh cửa mới đến với thế giới tri thức, trí tưởng tượng và sự sáng tạo …… -Bích Hồng rất vui khi thấy trẻ con ở quê chưa từng nghe đến thiết bị này, hình ảnh có thể chụp ảnh thật khiến người xem phải rùng mình.
Cô gái giải thích lý do Cách đây vài năm, Bích Hồng đã tham gia dự án ForestClim của Đức về bảo vệ và phát triển rừng tại Châu Âu, có cơ hội tham gia học tập tại Đức, Anh, Pháp, Hà Lan, Nam Phi và các nước khác … Anh luôn khắc khoải nỗi nhớ về miền quê nhỏ bé này “. Trong tâm trí tôi, khi trở về quê, điều đó đã kích thích suy nghĩ của tôi. Tôi muốn làm một điều gì đó để sợi dây gắn kết giữa mình với quê hương đất nước gần hơn, và làm Mọi người đều có lợi. Chủ yếu là để thiết lập liên lạc với nông dân ở các vùng nông thôn quen thuộc. Bích Hồng chia sẻ .
Là một nhiếp ảnh gia tự do, Bích Hồng quyết định chọn ảnh cho dự án, nhưng vẫn chưa tìm được hướng đi. Khi trò chuyện với những người bạn nước ngoài ở Đức, Anh, Pháp… cô chủ động hỏi họ biết gì về Việt Nam. “Họ nói về chiến tranh và chất độc màu da cam, và đôi khi mọi người biết một số điểm du lịch được công bố rộng rãi. Khi đó, tôi nói với họ rằng Việt Nam là một đất nước có sản lượng nông nghiệp cao, mùa màng bội thu, thời gian trải qua những khó khăn của thiên nhiên ở các vùng khác nhau, và cuộc sống của người dân và nông dân bình thường. . Tôi thấy rằng họ rất quan tâm và hy vọng sẽ tìm hiểu thêm về nó. Nhiếp ảnh gia cho biết.
Các con của dự án “Ngày của tôi” đã tham gia một chuyến tham quan bằng xe đạp.
Kể từ đó, Bick · Hồng quyết định dùng nhiếp ảnh để tiếp cận các em nhỏ vùng nông thôn, tìm cách thực hiện phù hợp với các em.Từ giữa tháng 9/2013 đến 15/2 năm nay, Bích Hồng, Thanh Hoa đã làm việc với 10 Em Sống dần. Để giúp các em làm quen với máy và chụp ảnh, cô còn tổ chức cho gấu nhỏ và nhờ các bạn chấm một loạt ảnh cho các em để chọn ra những bức ảnh ưng ý nhất, sau đó đã có hơn 70 em dần đăng ký tham gia chương trình. — Khó khăn lớn nhất mà cô gái này gặp phải là kinh phí thời gian và máy móc thực hiện, Bích Hồng chủ yếu sống và làm việc tại TP.HCM, cô cũng thường xuyên đi công tác dài ngày ở nước ngoài, địa bàn thực hiện dự án là ở Thanh Hóa, cô hoàn thành mọi dự án qua email Lên ý tưởng, giao tiếp với bạn bè và các nhà tài trợ.
Những ngày đầu khi các con mới bắt đầu làm quen, tôi cũng bối rối vì chỉ có hai chiếc máy ảnh, Bích Hồng phải tự mua một số máy du lịch nhỏ để gây quỹ cho dự án. Nếu không có máy ảnh, học sinh nên được chia thành nhiều nhóm để lần lượt cung cấp ảnh, đối với chủ nhân của dự án “Ngày của tôi”, việc âm thanh bị cắt hoặc biến mất hoàn toàn không phải là hiếm, bởi cô phải vất vả với tất cả các em thường mang theo. Việc huấn luyện kỹ thuật cho trẻ em đi hoang rất mệt, nhưng rất thú vị. Với chúng, mọi thứ đều mới mẻ,Tôi mong muốn được khám phá.
Trong số hơn 70 trẻ em tham gia dự án, mỗi em đều có hoàn cảnh riêng, có em rất khó khăn. Một số em mồ côi cha, mẹ, ly hôn, mẹ đi lao động nước ngoài. . . Khi đưa các con đi chụp ảnh, Bích Hồng luôn nghĩ lại: “Có thể ảnh của con không đẹp nhưng cảm xúc của con là duy nhất, câu chuyện của con là duy nhất.” – Bích Hồng mừng các em học sinh.
Mỗi khi kể về những kỷ niệm với học sinh tiểu học, Bik Hong không giấu được sự xúc động và niềm vui lấp lánh trong mắt. Họ chỉ là những “nhiếp ảnh gia nghiệp dư”, nhưng họ yêu công việc của mình và đam mê nó. Một lần, vào dịp Tết Nguyên đán, Bích Hồng dẫn 4 học sinh đến cánh đồng mà một bác nông dân thu hoạch cà chua và khoai lang. Một học sinh muốn tiếp cận đối tượng của bức ảnh theo hướng dẫn kỹ thuật do Bích Hồng dạy trước đó nên đã tìm cách men theo bờ ao và rơi xuống ao. “Mình sợ quá chạy lại thì thấy cháu bơi bằng chân vịt nên giơ máy chụp lên cho khỏi ướt. Cô giáo nói khi lên bờ vẫn cười nói” Cũng may là con này. Máy không hoạt động.
Hay con trai thường được gọi là “cậu của bố” Bạn là con út và là con thứ 3 của gia đình họ Kang, anh Kang đã qua đời và chị gái của anh ấy có nhiều quyền nuôi con. Thấy dự định chụp ảnh về quê, năn nỉ mẹ cho tham gia, gặp được chị Hồng, cu Ba thấy vừa vui vừa buồn vì cậu bé muốn biết chụp ảnh và hy vọng sẽ được cái gì đó đền đáp. “Được giá thì may ra. Hãy mua một chiếc máy ảnh đắt tiền, nếu không, bạn sẽ nhận được một khung ảnh mang về nhà thay cho khung ảnh của bố. Bức ảnh này đã được chụp lại. Lâu lắm rồi mà vẫn chưa thay … “Hồng kể.
Từ đầu đến cuối cuộc thi Ảnh Thiếu nhi Nông thôn Thanh Hóa, Vũ Thị Bích Hồng chỉ nhận được 5 chiếc máy ảnh du lịch kỹ thuật số từ những người bạn cũ … Hai chiếc của anh Các máy ảnh được trao giải bởi Tiến sĩ Manuel Seeger từ Đại học Trier ở Trier, Đức và Giáo sư Gebhard Schueler từ Viện Sinh thái Môi trường. Ông Manuel Seeger đã trình bày thiết bị với âm thanh nghẹt thở Bích Hồng: “Đây là máy tôi mua cho con trai, nhưng tiếc là máy không sử dụng được. Tôi gửi bạn để giúp đỡ những đứa trẻ khác. “. Cô gái Việt nhận món quà ý nghĩa này và gửi lời cảm ơn tới bác sĩ Đệ. Mãi sau này, cô mới phát hiện mình có con trai bị thiểu năng não.
Sau Thanh Hoa,” My Dự án “Ngày của tôi” được tiếp tục thông qua sự tham gia của công chúng ở nhiều nơi tại Hà Nội, triển lãm sẽ được tổ chức từ ngày 5 tháng 4 đến ngày 6 tháng 6. Triển lãm cũng sẽ được tổ chức tại Thành phố Hồ Chí Minh vào lúc 4:30 chiều ngày 8 tháng 4. Số 138, Đường 1, Trung Sơn, Quận 8, (đến ngày 15/4), Mạc Thị Bưởi, Quận 1, Quận 4, từ ngày 17 đến 27 tháng 4.
Ảnh cũng được triển lãm tại xã Nam Cát Tiên (Tại vùng đệm của Vườn Quốc gia Cát Tiên từ ngày 29 tháng 4 đến cuối tháng 5) Ảnh của các em được triển lãm tại Neustadt, Đức-Thoại Hà