“ Bệnh nhân ” – Thông tin của Lưu Quang Vũ vẫn còn quý giá
Mọi chuyện bắt đầu khi chủ tịch xã Toàn Nha (nghệ sĩ Tuấn Hải) đổi tên xã Cả Hạ thành Hùng Tâm theo gợi ý của Văn Sửu (nghệ sĩ Xuân Vỏ). Chủ tịch quyết tâm “sáng nào thức dậy dân Việt cũng ước mơ thành xã Hồng Tâm.” Chủ tịch đã nhắn nhủ các thành viên. Từ đó, những người nông dân chân chất, thật thà đã được mang danh: Chủ tịch Trung tâm Công nghệ, Giám đốc Xây dựng, Giám đốc Công ty Dịch vụ, Chủ tịch Trung tâm Xay bột …- Từ trái qua: Nghệ nhân Xuân Bắc, Tuấn Hải, Phú Đôn Tung hứng trong phòng.
Xã Thành phố Kaha vốn chỉ trồng lúa và chăn nuôi nay bị bỏ quên. Hoạt động với nhãn hiệu mới, Xã Công nghiệp chịu trách nhiệm làm pháo và bán ngan và vịt. Lông vũ là chìa khóa. Sau tám tháng thực hiện nghĩa vụ quân sự, nhiệm vụ lớn nhất của toàn thành phố là xây dựng một trung tâm thành phố với kiến trúc “tân thời”, bao gồm các cột kiến trúc La Mã, vòm Hy Lạp, và đôi rồng Việt Nam chiến đấu ở giữa. Vườn không ai thèm cày cấy, lợn gà không ai chăm sóc, sau khi chủ tịch xã vạch ra những việc đại sự, mọi người tất bật chạy.
Sau đó, ông Tangan Naha quyết định công bố với công chúng sau 8 tháng gia hạn. Ông mời các nhà văn và phóng viên truyền hình quốc gia đến thảo luận về sự phát triển của xã mình. Để che mắt dư luận, ông Toàn Nhạ và cố vấn Văn Sửu bày đủ trò dối trá. Chủ tịch xã quyết định cho học sinh nghỉ học, mượn lớp để nuôi heo, cải tạo thành chuồng bò lớn. Xới lông thiên nga dùng làm nguyên liệu, kho lông vịt, chổi lông gà còn chưa đủ, rồi lót túi rơm bên dưới, lông chim lên trên… Khi hai phóng viên truyền hình kiêm biên kịch giả Zhu Fan xuất hiện. Các thành viên của hợp tác xã đã biết về hành vi lừa dối của họ, nhưng không ai nói với họ về hành vi lừa dối của họ vì họ đã gắn thẻ nó rồi. Vì vậy, các nhà báo, các tay viết giả càng có cơ hội để đào bới, trục lợi làm bá quyền.
Mọi thứ chỉ được tiết lộ sau khi Hong (nghệ sĩ Nan Nan) đấu tranh trong lòng. Anh ta quyết định khai rằng mình chỉ là thuyền trưởng chiếc sà lan giao phân đạm cho nông dân chứ không phải thuyền trưởng tàu viễn dương như mọi người nói với anh ta.
Vụ nổ kết thúc sau khi “tơi tả” do Toàn Nhã gây ra vụ cháy lớn kho pháo trong lễ rước đuốc mừng thành tích. Anh Toàn Nhã bị thương, anh Văn Sửu và đồng đội bàng hoàng vì tiếng nổ. Trớ trêu thay, lại bị tổn thương bởi tiếng “nổ” lớn của chính mình.
– Một bức tranh trong vở kịch.
– Trong toàn bộ vở kịch, hành động của các thành viên của Công xã Hongtan chính là hành động tung hứng của Dongan. Nha Trang (Nha) and Van Suu (Van Suu) -Cặp đôi cùng vui Lê Lợi (Lê Lợi) và Nguyễn Trãi (Nguyễn Trãi). Mọi diễn tiến của tác phẩm đều là những tình tiết hài, mãi đến mùa hè người ta mới đưa ra một triết lý sâu sắc mới. Câu nói giản dị của trưởng nhóm sản xuất (nghệ sĩ Phú Đôn): “Tôi không còn là chính mình” Căn bệnh này ai cũng có thể gặp, và có thể khiến ai cũng phát triển theo chiều hướng tiêu cực. Câu hỏi của nhân vật ông Hồng là: “Tại sao không yêu những điều lương thiện, những điều sai trái?” Đây là một thông điệp mà bộ truyện có bối cảnh xã hội hoàn toàn xa xưa vẫn có giá. Điều trị trong cuộc sống ngày nay.
Tuy có nhiều yếu tố hài hước, thú vị nhưng Người bệnh cũng thể hiện những nét đặc sắc như các tác phẩm Lưu Quang Vũ khác. Nhân vật trong các vở kịch của anh không phải kẻ xấu, và cảm giác vở diễn luôn truyền tải thông điệp về sự trung thực, đạo đức, nhân cách và cái đẹp trong cuộc sống.
Năm 1988, bộ phim truyền hình Việt Nam được chuyển thể thành “Bệnh viện”. Thời điểm đó, nghệ sĩ nhân dân Đình Quang được khán giả đón nhận nồng nhiệt. Hơn 20 năm sau, bệnh nhân trở lại sân khấu thủ đô nhờ các tiết mục của nghệ sĩ ưu tú Tuấn Hải và cố vấn nghệ thuật của nghệ sĩ đình đám Đình Quang. Vở kịch quy tụ nhiều diễn viên nổi tiếng như Xuan B, Fu Dun, Tuan Hai, Yinhe … – Xuân B đi mua lông vịt trong vở