Nguyễn Nghĩa Cương và những biến thể của tranh dân gian
Bức tranh sơn dầu của họa sĩ Nguyễn Nghĩa Cường.
Hai năm trước, Nghĩa Cường và họa sĩ Đình Lực đã có một buổi triển lãm chung tại Blue Space Gallery, và có cơ hội tìm hiểu Thành phố Hồ Chí Minh. Chính trong cuộc triển lãm này, anh Tôn và chị Hà (chủ phòng tranh Tự Do) đã gặp gỡ và đồng cảm với Cường. Chính vì vậy, lần này, họ đích thân mời Cường vi vu Tự Do để khán giả TP.HCM được biết đến anh.
“Chân dung tự họa” của Nguyễn Nghĩa Cường.
Nguyễn Nghĩa Cương sinh ra tại làng tranh Đông Hà (Bắc Ninh) nổi tiếng. Có lẽ vì vậy mà các tác phẩm của anh mang đậm âm hưởng tranh dân gian. 29 tác phẩm (đều là tranh sơn dầu) trưng bày trong triển lãm đã phần nào minh chứng cho điều này. Từ ao thu, cây đa lên dốc, lưng trâu xuống bàn trang điểm, Viếng sáo diều, tiếng khèn gọi bạn, bánh chưng bánh giầy … đều lấy cảm hứng từ dân gian Chủ đề dân gian. Sau đó, thực hiện các thay đổi, phong cách và cách diễn đạt theo cách không xác định và sáng tạo. Đây là lý do tại sao tranh của Nghĩa Cường trông hiện đại và đơn giản.
Sau khi tốt nghiệp Đại học Mỹ thuật Hà Nội (1996), Nghĩa Cường lần đầu tiên tổ chức triển lãm cá nhân. Năm 1998 tại thủ đô. Kể từ đó, anh cũng đã tham gia 3 triển lãm chung. Anh đã hai lần được tạp chí “ASEAN Art News” (Hong Kong) bình chọn và được đánh giá là một trong những họa sĩ trẻ triển vọng nhất, có khả năng kết hợp tranh dân gian với nghệ thuật đương đại để tạo nên phong cách riêng. Cá tính, thân mật, nhẹ nhàng và tự do .
(Theo Tuổi Trẻ)