Post Single Page

Nguyễn Thị Zhou Jiang: “ Đừng bao giờ dùng sức để vẽ ”

admin

In Sân khấu - Mỹ thuật Posted

Nhà văn Châu Giang và con gái – bé Cầm Thi .

– Từ khi chân tay bạn ngày càng nhỏ đi, cảm nhận nghệ thuật của bạn là gì?

– Sau khi sinh bé Cẩm Thi 8 tuổi vào tháng sau, tôi mới dám cầm cọ vẽ cho đến hôm nay. Sở dĩ tôi không dám sơn sớm là sợ sơn bám vào con không đẹp, mà mỗi lần vẽ tôi luôn dính màu vào người. Đôi khi tôi viết, nhưng vẽ là chìa khóa. Công việc của tôi vẫn vậy, không có nhiều thay đổi kể từ khi lấy chồng. Sau khi sinh con, cảm giác bị đè nén trong thời gian dài khi nghỉ ngơi khiến tôi phải rút ra nhiều thời gian. Vào cuối năm nay, tôi đã tổ chức một buổi triển lãm cá nhân cho Jin Ji. Bức tranh của tôi là cảm nhận chính của bộ truyện này.

– Tại sao trong tranh của bạn lại có nhiều từ “cảm xúc” đến vậy?

– Bởi vì bức tranh của tôi thực sự khác với trước đây. Trước đây, nỗi đau buồn của tôi cũng khác. Nó thường bị tra tấn, đau đớn và hời hợt, đầy yêu thương. Không chỉ phải yêu trai gái mà còn phải yêu đời, tuy không gặp khó khăn nhưng cũng có nhiều mưu cầu. Cho đến nay, tôi thấy lo lắng và vui hơn. Có lẽ vì tôi cứ nghĩ về cô ấy.

– Cô ấy đề cập đến hạnh phúc của sự hài lòng, hài lòng. Tuy nhiên, người ta thường nói phụ nữ có chữ nghệ sĩ rất lận đận trong đường tình duyên. Bạn nghĩ sao?

– Đây là những ý tưởng thông thường. Khi thấy các con tiếp tục dấn sâu vào con đường nghệ thuật, người mẹ cũng rất lo lắng cho tôi. Nhưng thực tế, cô ấy đã giúp tôi rất nhiều. Mẹ tôi đã cho tôi nguồn cảm hứng.

Cha tôi thì khác. Anh ấy là một nghệ sĩ đam mê. Tuy nhiên, anh không có duyên với hội họa nên chỉ thành công trong lĩnh vực khoa học. Anh rất vui khi biết em thích vẽ tranh từ năm 6 tuổi. Kể từ đó, anh ấy luôn khuyến khích tôi vẽ. Anh ấy cũng là người phát hiện ra tin tức của tôi. Có một điều tự nhiên nằm rải rác trên canvas và trên trang viết. Tôi chưa bao giờ làm việc chăm chỉ để vẽ hoặc viết. Tôi chưa bao giờ nghĩ muốn vẽ thì phải khổ, phải trải đời.

– Với bức tranh của đồng nghiệp, bạn thấy thế nào?

– Tôi vẫn nhìn tranh của mình. khác. Khi xem tranh, theo tôi điều quan trọng nhất là ý tưởng, nhưng điều quan trọng nhất là bạn phải có cảm xúc mãnh liệt với màu sắc, nghĩa là hình ảnh phải đẹp. Khi ý nghĩ và màu sắc hòa quyện vào nhau, một bức tranh hoàn hảo, đặc biệt khi suy nghĩ của nó được thấu hiểu bằng những cảm xúc thân thiện và gần gũi nhất, bức ảnh trở nên sâu sắc hơn. Đây là lý do tại sao tôi không vẽ tranh trừu tượng hoặc viết văn bản siêu thực. Tôi hy vọng rằng các tác phẩm và bức tranh của tôi có thể làm đẹp cuộc sống của người khác. Đây có phải là lý do tại sao tôi là một người hạnh phúc?

(Theo Hoa Kỳ)

0 Comments

Leave a Comment

ở việt nam có thể chơi bet365 không?_bet365 không thể mở_bóng rổ bet365