“ Thời gian và ký ức ” – Cuộc hội ngộ bất ngờ
Tác phẩm tượng “trong phòng tranh” của Nguyễn Trọng Khôi. Ảnh: T.C.
Hai nghệ sĩ với phong cách khác nhau vô tình gặp nhau. Hang động Cui Qingdong mang đến cho du khách cái nhìn về con đường đi bộ vô tận và tự do. Anh tự nhận mình là người lãng mạn, tranh của anh u tối, mơ mộng và hay thay đổi … khiến người xem tưởng rằng anh đã suýt chạm vào nhân vật trong tranh, nhưng chợt nhận ra mình đang ở gần tranh hơn. Khoảng cách càng lớn. Tác phẩm của Tungh Tung có sự sai lệch về bố cục, màu sắc trung tính nên đường nét không rõ ràng. Anh nói: “Khi tôi ngồi trên giá vẽ, những ý tưởng mới dần hình thành. Tôi để nguồn cảm hứng hướng dẫn mình. Tôi thường không định sáng tác nhạc, vì vậy đôi khi tôi nghĩ mình sẽ vẽ người phụ nữ trẻ này, nhưng vẽ cô ấy. Mẹ ơi, Hoặc nó được định mệnh là bình minh, nhưng nó đã hoàn toàn biến thành hoàng hôn. “
Vẽ hết sức có thể, vẽ bằng ánh sáng rực rỡ (thị lực của anh ấy chỉ còn 20%), lụa, dành tất cả những gì bạn có 15 tác phẩm 10 bức tranh cô gái và 4 bức tranh trừu tượng. Anh giải thích: “Người phụ nữ trẻ trong tranh của tôi thường giống phụ nữ Sài Gòn, trông giản dị, gần gũi và sang trọng, điều này thu hút tôi sâu sắc, thêm vào đó, đây là hình ảnh của vợ tôi và xuất hiện trong tôi với tư cách là một người mẫu. “Vợ họa sĩ Bùi Ngọc Thụy bày tỏ cảm xúc”. Tôi không dám bình luận, nhưng tôi có thể tận mắt chứng kiến toàn bộ quá trình này hơn ai hết. Quá trình làm việc của anh Đông rất vất vả và mệt mỏi, thường từ Công việc bắt đầu từ 2 giờ sáng không có sự sắp xếp, nhiều lúc anh quên ăn quên ngủ, mắt nhìn không rõ nên công việc rất khó khăn, tôi không chỉ là chồng, mà còn là anh, là thầy … Tôi cảm thấy rất khâm phục “Trong mưa Bước đi, khi cảm thấy trong đêm thanh vắng … Ở đây, những vệt xám và trắng đan xen, tạo nên những nét vẽ lệch lạc về đêm. Tác phẩm “Mẹ tôi” là hình ảnh một người mẹ hết lòng phụng sự chồng con, tấm lòng giản dị nhưng nghĩa tình cao cả. Nguồn sữa có một không gian thiêng liêng khổng lồ, màu tối, ẩn hiện trong khoảnh khắc gợi cho chúng ta lần đầu tiên được nếm món ngon nhất trên đời. Đó là sữa mẹ, máu, thịt và nước mắt.
Tác phẩm “tuyệt vời” của Cui Dongtong.
Nếu làng Mỹ thuật Việt Nam đã rất quen thuộc với những bức tranh của Nguyễn Thông Khuh dành cho Nguyễn Thành Thông, thì đây là triển lãm gia đình đầu tiên trong năm thứ năm kể từ lần đầu tiên trở lại Việt Nam vào năm 2000. Họa sĩ Tongkui chia sẻ: “Triển lãm lần này được tổ chức một cách tình cờ, là sự kết hợp của việc thăm bà con và bạn bè ở quê. Tôi luôn mong muốn làm một cuộc triển lãm chất lượng cao như một sự đóng góp cho quê hương đất nước”. Trọng Khôi sẽ chăm chút cho từng đường nét tranh của mình Tranh là những thứ rất bình thường, như chìa khóa hoen gỉ, chậu cũ, đá cuội… Nhưng theo lý giải của anh: “Tôi muốn đặt mình vào cái nhìn bình thường về vẻ đẹp trong tranh. Nhận biết tất cả các thể loại và chất liệu, tôi tập trung vào những chủ đề đời thường. Tác phẩm của tôi là những chiếc lọ cổ và cuộc sống đời thường. Tôi chấp nhận điều bình thường này và nghĩ rằng mình sẽ làm việc bằng cả trái tim chân thành nhất. Vì vậy, tôi chọn làm việc với các nghệ sĩ Cuộc đối thoại ngầm giữa các tác phẩm cho thấy một cuộc sống rất bình thường. »-Ba ảnh chụp nước cho thấy anh có chỗ mềm mại tạo nên bản nguyên của vũ trụ, nước tinh khiết và tự nhiên … nước không có hình dạng nên anh tạo hình bản nguyên bằng một cái cốc trong suốt đồng nhất. Phòng trưng bày là một không gian yên tĩnh, có một cuộc đối thoại giữa các bức tượng, khán giả sẽ không thể hiểu được ngôn ngữ, nhưng những bức tượng có thể hiểu được, những “người” này đang trong trạng thái bồn chồn, mong đợi điều gì đó xảy ra. Tongkui sẽ được tìm thấy trong quá trình tìm kiếm tiếng nói chung giữa anh ta và “người mẫu” của mình, hoặc anh ta đang cố gắng hết sức để hiểu âm thanh của những đồ vật vô tri vô giác. Không gian như gắn chặt vào nhau để có thời gian cô đọng lại và cảm nhận được sự đồng điệu của hai tâm hồn. Thái, yên bình, đôi khi bối rốiTôi nghĩ Nguyễn Trọng Khôi (Nguyễn Trọng Khôi) đã cho chúng tôi những điều này từ ngành nhiếp ảnh. Anh nói: “Tôi không thể tách rời quê hương, đất nước này. Dù đây là nét đặc trưng của miền Tây được thể hiện rõ nét trong các tác phẩm nhưng vẫn là màu của đất, màu của rơm rạ …”. Khi nghệ sĩ, nhạc sĩ Miên Đức Thắng tham gia triển lãm, anh cho biết: “Vì ở hai nơi khác nhau nên hai họa sĩ có hai phong cách khác nhau, anh ấy đã sưu tầm tranh của Ruan Tongke. Khi tôi bước vào thế giới nội tâm của tôi, Trịnh Thanh Tùng ) Mở cửa cho tất cả mọi người – Triển lãm sẽ kéo dài đến ngày 24 tháng 6. -TP