Nhiếp ảnh gia khuyết tật, chuyên chụp ảnh người nổi tiếng
Trên phim trường Hương Ga xuất hiện một người đàn ông gầy gò, dùng một tay điều khiển chiếc xe lăn, tay kia vận hành nhanh máy quay. Nhà sản xuất giao cho anh chịu trách nhiệm ghi hình tại chỗ và “bắt” được nét duyên dáng của nhân vật. Đây là Trần Đức Lân – một cái tên khá mới trong giới nhiếp ảnh Sài Gòn nhưng lại được nhiều nghệ sĩ yêu thích.
Trần Đức Lân (ảnh bên) tại buổi ra mắt tự truyện của nghệ sĩ Thành Lộc.
Trần Đức Lân sinh năm 1979 tại Sài Gòn. Anh bị mù màu bẩm sinh. Cha mẹ ly hôn khi mới một tuổi, Lan sống với cha, sau đó theo ông sang Bỉ năm 1994. Vào năm cuối cấp 3, bố anh có mâu thuẫn với mẹ kế và anh phải bỏ học. Để kiếm sống. Lan chịu trách nhiệm toàn bộ công việc lao động chân tay từ bồi bàn đến khuân vác, bê vác. Niềm đam mê duy nhất của anh lúc đó là mô tô phân khối lớn. Năm 2008, khi đang tham gia một cuộc đua xe mô tô, anh bị tai nạn ô tô. Tỉnh dậy chóng mặt trong bệnh viện, Lan mất vài tháng mới nhận ra mình không thể kiểm soát hoàn toàn đôi chân của mình.
Sau hơn một năm được đào tạo về y tế, tâm lý và điều trị, phục vụ bản thân là điều cần thiết, Lan rời bệnh viện và sống trong trầm cảm. “Tôi gần như tự kỷ. Tôi nhốt mình trong phòng và liên tục hành hạ bản thân. Vốn là người khỏe mạnh như đi máy bay, giờ tôi phải ngồi một chỗ mà tôi rất lo lắng. Nhớ lời dặn của bác sĩ Đức Lân Quyết định theo nghiệp nhiếp ảnh của riêng mình, đó là cách để anh luôn tiếp xúc với cuộc sống xung quanh.
Đức Lân đã dành hai năm để mua sách báo, tự chơi và lặn biển tìm hiểu các trang web về nhiếp ảnh. Vốn kỹ thuật, kinh nghiệm và gu thẩm mỹ, khi trở về Việt Nam năm 2010, anh quyết định bắt đầu cuộc sống mới tại quê nhà, nhờ được đào tạo các kỹ năng tự phục vụ bản thân nên Lan đã tự lo được cuộc sống trong căn hộ mình thuê. Mẹ sẽ giúp dọn dẹp những nơi cao ráo mà Lan không thể tới được.
Lan sẽ trích một số tiền bảo hiểm dùng để thuê mua thiết bị Căn hộ 90m2, anh sử dụng chỗ ở như một căn hộ studio, vì không có chủ kinh doanh trưng bày. Lan dần không có cửa, không quảng cáo rầm rộ, Lan dần đón nhận những phong cách mới hay những bộ hình thời trang. Chụp ảnh phong cách Hàn Quốc. Mình tập trung vào ánh sáng, hình thể và nét duyên trên gương mặt nhân vật “, Duke Lan nói . . Khi sống lại từ cõi chết, ông cũng đồng ý với quan niệm này. “Tôi đã hoàn toàn thay đổi. Tôi sống chậm hơn rất nhiều và suy nghĩ về cuộc sống cũng nhiều. Chụp ảnh là cách suy nghĩ đúng đắn của tôi”
Trần Đức Lân (hàng ghế, từ phải sang) đặt
– Với phong cách riêng, Đức Lân dần tin tưởng người mẫu, diễn viên, ca sĩ như muốn giữ hình ảnh. Nhà sản xuất phim “Xiang Ga” đã mời anh đảm nhận vai trò hậu trường cho đoàn. Từ đó, anh được nghệ sĩ Thành Lộc đặt bút ký tự truyện. “Khi người chụp và nhân vật đồng cảm thì không còn gì quan trọng nữa. Với tôi, nhiếp ảnh là một thứ không khí chứ không chỉ là kỹ thuật hay kinh doanh”, Lan nhớ lại. Khi đóng phim “Thành Lộc”. Giá bộ ảnh anh cung cấp là 2,5 triệu đồng. Giá cao nhất mà anh cưới được cho một khách hàng cũng chỉ 3 triệu đồng.
Khuyết tật nhưng với ý thức nghệ thuật của mình, Trần Đức Lân đã nỗ lực cho ra đời những bức ảnh khác nhau, được khách hàng đánh giá cao.
Diễn viên Hiếu Nguyễn cho biết: “Những bức ảnh chụp Lan rất thật, rất thật nhưng đầy hương vị nghệ thuật.” Hầu hết ảnh của Trần Đức Lân là ảnh đen trắng. Tuy nhiên, dù anh bị mù màu bẩm sinh nhưng những bức ảnh màu của anh được đánh giá là rất rõ ràng. “Khi tô, tôi dựa vào các chỉ số có sẵn trong phần mềm chỉnh sửa. Để an toàn, hiển thị những bức ảnh có kích thước phóng to, tôi yêu cầu nhân viên túc trực quan sát và đưa ra những nhận xét khách quan để chỉnh lại màu sắc cho phù hợp mong muốn”, Duke Lan nói. “Khi quay phim” Xiang Ga “, tôi luôn dựa vào máy quay. Tôi đã chuẩn bị tinh thần. Tôi chờ đợi thời khắc đắt giá. Khi chụp mẫu, vì tôi ngồi xe lăn nên tôi chỉ chọn góc từ dưới lên. Làm cho người mẫu trở nên buồn cười vì nó làm cho người mẫu trông cao hơn. ”
Trần Đức Lân trước khi bị tai nạn xe máy dẫn đến tê liệt.
Trần Đức Lân giữ mẫu và chụp ảnh hậu trường, Trần Đức Lân cũng thực hiện nhiều dự án chụp ảnh cho đồng tính, gái mại dâm và dân phượt.Hiện đang hút chích, tội phạm… Trời nắng như mưa, lúc rảnh rỗi, Lân đẩy xe lăn dọc bờ sông Góc chợ thuyết phục đối tượng trên cho mình chụp ảnh.
“Tôi không việc gì. Tôi không sợ va phải những đối tượng này. Nhiều lần qua đường bị ô tô húc vào người, ngã rồi phải ngồi xe lăn lên. Tôi phải nhờ người bạn dìu”, Lan kể.